Thưa quý Thầy Cô và toàn thể Ban Giám hiệu trường Đại học Yale!
Thưa quý Thầy Cô và toàn thể Ban Giám hiệu trường Đại học Yale!
Kính gửi Ban Hiệu trưởng trường Đại học Quốc gia Moscow (MGU),
Mới đây, em đọc được thông tin đăng tải trên website của trường về việc cấp học bổng cho sinh viên nước ngoài. Vì thế, ngày hôm nay, em viết bài luận với mong muốn bản thân sẽ nhận được học bổng quý giá này.
Nếu có ai hỏi em tại sao lại lựa chọn du học ở Nga mà không phải nơi khác thì chắc chắn em sẽ trả lời rằng: "Nga là đất nước em yêu thích và khao khát được đặt chân tới". Ngay từ khi còn bé, bố mẹ thường xuyên kể cho em nghe về con người, cuộc sống nơi xứ sở bạch dương. Chính bởi hai người đều từng du học tại Nga nên có nhiều hiểu biết về nơi đây. Đặc biệt, đất nước Nga còn là nơi họ gặp nhau và yêu nhau. Vì thế, tận sâu trong thân tâm em, Nga là một quốc gia tươi đẹp và lãng mạn. Em muốn tới đó để tận tai nghe giai điệu bài hát "Katyusha", tận mắt chứng kiến Cung điện Mùa Đông. Quan trọng hơn, em khao khát bản thân sẽ được học tập, nghiên cứu tại MGU - trường đại học danh giá bậc nhất nước Nga.
Sau khi đọc xong các tiêu chí của trường, em cảm thấy mình đã đủ điều kiện nộp hồ sơ. Trước hết, em đang học chuyên Văn tại một trường chuyên ở phía Bắc Việt Nam. Tuy học ban xã hội nhưng em không hề lơ là các môn tự nhiên. Em luôn cố gắng cân bằng, học đều tất cả các môn. Do đó, kết quả học tập đều đạt ở mức tốt. Bên cạnh đó, em còn tham gia và giành được thành tích cao trong các kì thi HSG môn Ngữ văn cấp tỉnh và cấp quốc gia. Để có thể chuẩn bị cho việc đi du học trong tương lai, từ lâu, em đã chăm chỉ học ngoại ngữ là tiếng Nga, tiếng Anh. Hiện tại, năng lực tiếng Nga cùng tiếng Anh của em đang ở bậc TRKI-1 và IELTS 6.5. Vì thường xuyên giao tiếp với người bản địa trên các nền tảng online nên em có kĩ năng nói, nghe tốt.
Từ xa xưa, ông cha đã dạy bảo, nhắc nhở "Học đi đôi với hành". Tiếp thu lời dạy ấy, bên cạnh việc học tập, em còn tích cực tham gia hoạt động xã hội. Vào kì nghỉ hè, em thường cùng các anh chị, bạn bè đi tới một huyện miền núi phía Bắc Việt Nam để làm tình nguyện. Tại đây, chúng em tham gia hỗ trợ bà con dọn dẹp rác thải, quét dọn đường làng. Ngoài ra, chúng em còn tổ chức dạy học tình nguyện. Thỉnh thoảng, nếu điều kiện cho phép, em cũng sẽ tham gia trại hè. Nhờ tham gia các hoạt động xã hội như vậy, em đã học hỏi, tích lũy cho bản thân nhiều kinh nghiệm, bài học quý giá. Việc gặp gỡ mọi người đến từ nhiều nơi khác nhau cũng giúp em rèn luyện khả năng giao tiếp. Từ đó, bản thân ngày càng tự tin hơn.
Em có một niềm đam mê bất tận với văn chương. Bởi vậy, em thường tìm đọc các tác phẩm văn học nổi tiếng và giàu giá trị, ý nghĩa như: "Chiến tranh và hòa bình", "Cuốn theo chiều gió", "Thép đã tôi thế đấy", "Hồng lâu mộng",... Tuy nhiên, em chưa từng thỏa mãn với những gì mà mình đã học được. Em luôn khắc ghi trong mình câu nói mà người xưa truyền lại "đi một ngày đàng, học một sàng khôn". Vì thế, em hi vọng bản thân có thể học tập tại khoa Ngữ văn của trường. Em tin chắc rằng, bằng tình yêu văn chương cùng sự dạy bảo nhiệt tình đến từ đội ngũ giảng viên chất lượng, em sẽ tiếp thu, gặt hái được vô vàn tri thức quý báu. Hơn thế nữa, em còn đặt ra mục tiêu học bậc Thạc sĩ tại trường nếu đủ điều kiện.
Dù con đường phía trước gập ghềnh hay bằng phẳng thì em đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Em xin cam đoan sẽ thực hiện tốt các quy định, nội quy mà nhà trường đề ra.
Em mong sẽ sớm nhận được thư phản hồi từ phía nhà trường.
Hà Nội, ngày 27 tháng 10 năm 2022
1. Khởi đầu: Chào mừng và nêu vấn đề chính của bài viết: Ước mơ nhận học bổng du học tại trường đại học quốc tế.
- Giới thiệu tổng quan về bản thân (tên, tuổi, lớp,...).
- Thể hiện lòng khao khát của bản thân:
+ Mong muốn theo học ngành Y Dược.
- Đặc điểm nổi bật của bản thân để thuyết phục trường đại học quốc tế:
+ Sự thành thạo trong giao tiếp tiếng Anh.
+ Tinh thần năng động, tích cực tham gia hoạt động tình nguyện.
- Cam kết tuân thủ nghiêm túc các quy định và yêu cầu của trường đại học đối với du học sinh.
3. Tổng kết:- Xác nhận nguyện vọng và cam kết về khả năng, trách nhiệm của bản thân khi học tập tại trường đại học.- Bày tỏ lòng biết ơn đến trường đại học.
Đề bài: Viết bài luận về bản thân.
Tổng hợp trên 30 bài luận về bản thân hay nhất với dàn ý chi tiết giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
Bộ giáo án, bài giảng powerpoint, đề thi, sách dành cho giáo viên và gia sư dành cho phụ huynh tại https://tailieugiaovien.com.vn/ . Hỗ trợ zalo VietJack Official
Tổng đài hỗ trợ đăng ký : 084 283 45 85
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:
Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
Giải bài tập lớp 10 Kết nối tri thức khác
Đối với nhiều bạn, việc trở thành du học sinh là giấc mơ. Để có thêm ý tưởng khi viết bài luận thuyết phục trường đại học nước ngoài cấp học bổng du học cho em, hãy tham khảo nguồn cảm hứng từ chương trình Ngữ văn 10, Cánh Diều, học kì I dưới đây.
Khi 5 tuổi, tôi nghĩ: thật hạnh phúc nếu được mặc đồng phục đến trường học như các anh chị! Khi 10 tuổi, tôi nghĩ: hôm nay bố mẹ khen tôi, thật hạnh phúc!. Khi 15 tuổi, tôi nghĩ: thật hạnh phúc, tôi đã đỗ vào ngôi trường cấp ba mơ ước! Và bây giờ, 17 tuổi.... tôi nghĩ: Vậy hạnh phúc trong tôi là gì?
Trong mỗi chúng ta, ai cũng có một cuộc sống riêng, một niềm hạnh phúc riêng. Thế nhưng, không phải hạnh phúc của ai cũng giống nhau. Và ở mỗi một thời điểm, trong mỗi hoàn cảnh, chúng ta lại có suy nghĩ riêng về hạnh phúc của mình. Tôi có đang hạnh phúc không? Mọi người xung quanh tôi có đang hạnh phúc không? Làm sao để được hạnh phúc? Tôi đã tự đặt ra trong bản thân những câu hỏi đó sau khi tham gia “Khoá tu mùa hè” – một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ của cuộc đời tôi. Ngày ấy, sau khi kết thúc kì thi vào 10, mẹ đã cho tôi tham dự khoá tu mùa hè 5 ngày tại chùa Khai Nguyên (Sơn Tây – Hà Nội) với mong muốn tôi được thư giãn, giải trí và trưởng thành hơn. Ở đó, cùng các bạn khoá sinh, chúng tôi đã được học nhiều điều về cuộc sống và về chính bản thân mình. Tôi đặc biệt nhớ đêm tâm thái "Gặp mẹ trong mơ” - ngày lễ tổ chức để bày tỏ lòng yêu thương, biết ơn đối với cha mẹ – những đấng sinh thành cao quý. Hôm ấy, chúng tôi đã được nghe một câu chuyện, kể về người mẹ bị mù một bên mắt và đứa con trai. Đứa con ấy đã cảm thấy rất xấu hổ vì đôi mắt của mẹ, thường xuyên tỏ thái độ khi mẹ không thể đem lại cho mình một cuộc sống hạnh phúc. Khi lớn lên, cậu bé ấy lên thành phố lập gia đình, để lại mẹ già ở quê nhà, hàng tháng gửi tiền về cho mẹ nhưng không một lời hỏi thăm. Và chỉ đến khi nhận tin mẹ ốm nặng, cậu bé ấy mới vội vã trở về thăm mẹ nhưng đã quá muộn. Người mẹ để lại cho cậu bé bức thư, trong ấy mẹ nói: “đôi mắt mẹ mù để đem đến hạnh phúc sáng cho con. Mẹ yêu con”. Và khi ấy, chàng trai mới nhận ra, hoá ra hồi bé, vì nghịch ngợm, cậu đã bị hỏng một bên mắt và mẹ đã hi sinh đôi mắt của mình để con có được một cuộc sống bình thường như bao người khác. Người mẹ ấy đã hi sinh cả cuộc đời vì con nhưng tiếc thay, chỉ khi mẹ ra đi, con mới vỡ oà nhận ra những yêu thương thầm lặng ấy. Đêm tâm thái kết thúc, xung quanh tôi chỉ toàn là tiếng khóc. Có thể là tiếng khóc nhớ gia đình, cũng có thể là tiếng khóc hối lỗi của bản thân, và tôi cũng đã khóc rất nhiều sau buổi tối hôm đó. Tôi nhận ra xung quanh tôi có biết bao người trải qua một cuộc sống thiếu vắng tình cảm gia đình, thế nhưng, họ vẫn luôn mạnh mẽ, lạc quan và giàu lòng yêu thương. Tôi nhận ra, có cha, có mẹ thật hạnh phúc. Và tôi nhận ra hạnh phúc đôi khi thật nhỏ bé! Đêm tâm thái và khoá tu mùa hè là một trải nghiệm đáng nhớ trong tôi. Nó khiến tôi trưởng thành hơn, sống giàu tình cảm hơn và mạnh mẽ hơn.
Tôi vẫn luôn cho rằng sẽ thật hạnh phúc nếu có được tất cả những gì mình muốn, thoả mãn với tất cả nhu cầu của bản thân cho đến khi...tôi thấy một đứa trẻ mỉm cười hạnh phúc trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Tôi cũng luôn nghĩ rằng sẽ thật hạnh phúc nếu tôi trở nên thành đạt, giàu có, được nhiều người ngưỡng mộ cho đến khi...tôi thấy một người khiếm thị hát rong bên đường và mỉm cười hạnh phúc dù không ai đứng lại thưởng thức. Và tôi cũng từng nghĩ thật hạnh phúc biết bao nếu tôi có thể đem đến cho gia đình của mình một cuộc sống sung túc, ấm êm hơn những người khác cho đến khi ... tôi thấy một nghệ sĩ đã dành cả thanh xuân của mình để đem nụ cười đến những người xa lạ. Và khi ấy ... tôi chợt nhận ra: Phải chăng hạnh phúc trong tôi còn quá nhỏ bé?
Tôi biết rằng chúng ta sẽ chẳng thể áp đặt quan niệm sống của bản thân vào người khác. Thế nhưng, chúng ta hoàn toàn có thể soi chiếu quan niệm sống của người khác vào bản thân. Với tất cả những gì đã trải qua trong cuộc sống, tôi nhận ra, hạnh phúc trước hết là được sống là chính mình. Bởi được sinh ra, được sống trong cõi đời này đã thực sự là một niềm hạnh phúc. Vì vậy, chúng ta phải sống cho thật xứng đáng với những gì mình đang có. Bạn không thể sống cuộc đời của một kẻ khác mà hãy là chính mình. Cuộc đời chỉ có giá trị khi ta biết yêu thương bản thân, biết trân trọng cuộc sống, khi ta có ước mơ, có mục điêu để phấn đấu. Chỉ nhiêu đấy thôi cũng đủ khiến ta hạnh phúc hơn bao người khác.
Có phải mọi người đều cho rằng: hạnh phúc là được yêu thương? Có lẽ đây sẽ là một điểm chung của chúng ta. Bởi không ai sẽ cảm thấy hạnh phúc nếu nhận lại từ mọi người xung quanh sự thù hằn, ghét bỏ. Cảm giác được yêu thương là cảm giác mình trở thành một người quan trọng, mình được mọi người quan tâm, mình được mọi người sẻ chia và hơn hết, mình có một điểm tựa. Tình thương là điểm tựa cho bất kì ai trong chúng ta có thể dựa vào mỗi khi vấp ngã. Tình thương là động lực tinh thần giúp ta phấn chấn, tìm lại bản thân. Đối với tôi, tôi đã rất hạnh phúc khi được sinh ra trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, được đón nhận sự yêu quý từ bạn bè, thầy cô. Bạn thử nghĩ mà xem, sẽ thật cô đơn biết bao nếu một ngày, bạn bị lãng quên? Bạn trở thành một người vô hình? Bạn mất kết nối với tất cả mọi người trong xã hội? Tôi có lẽ không dám tưởng tượng đến giây phút đó bởi nó thật đáng sợ!
Khi lớn hơn, bạn sẽ nhận ra, hạnh phúc không chỉ là được yêu thương mà hạnh phúc còn là được trao đi yêu thương. Và đó là niềm hạnh phúc vô giá. Tôi đã nhận ra điều này trong đợt dịch Covid 19 diễn ra vô cùng căng thẳng trên mảnh đất Việt Nam. Mỗi ngày đọc tin tức là một ngày tôi cảm thấy lo lắng và sợ hãi. Ngày hôm nay có bao nhiêu ca mắc? Ngày hôm nay có bao nhiêu ca tử vong? Ngày hôm nay có bao nhiêu đứa trẻ trở thành mồ côi? Những suy nghĩ ấy cứ ám ảnh trong tôi hằng ngày và chỉ được xoa dịu khi tôi thấy tinh thần cống hiến của những chiến binh áo trắng, của những anh chị thiện nguyện và của biết bao người dân Việt Nam. Với tinh thần “Không ai bị bỏ lại phía sau”, những lực lượng ở tuyến đầu chống dịch đã cố gắng hết mình, họ không chỉ cứu chữa bệnh nhân mà còn đem đến cho họ sức mạnh tinh thần chiến đấu mạnh mẽ. Đằng sau bộ đồ bảo hộ là những giọt mồ hôi nặng nề nhưng đằng sau lớp khẩu trang lại là một nụ cười hạnh phúc. Họ hạnh phúc vì họ vừa cứu được một mạng sống, hạnh phúc vì họ đã làm những việc vô cùng lớn lao, cao cả và ý nghĩa cho đất nước. Như vậy, hạnh phúc đẹp đẽ nhất chính là hạnh phúc cho đi!
Sau tất cả, tôi nhận ra tôi cũng đang hạnh phúc. Tôi đang được sống cuộc sống là chính tôi. Tôi đã vào được ngôi trường cấp 3 mơ ước, tôi đã có mục tiêu sống của bản thân. Tôi nhận được tình yêu của gia đình, bạn bè, thầy cô. Tôi đã biết trao đi yêu thương với những người xung quanh. Và tôi tự hỏi, liệu 5 năm, 10 năm, 20 năm nữa tôi của tương lai nếu đọc lại những dòng chữ này liệu có suy nghĩ lại không nhỉ? 5 năm nữa tôi đang học đại học, tôi nghĩ đó là trường đại học Sư phạm bởi tôi mong muốn trở thành một giáo viên. 10 năm nữa có lẽ tôi đã là một giáo viên thành công với những lớp học trò chăm ngoan học giỏi. 20 năm nữa chắc hẳn tôi đang hạnh phúc bên gia đình, thành tựu với công việc và hạnh phúc với những cống hiến của bản thân cho xã hội. Dù có đối mặt với hoàn cảnh ra sao, dù có khó khăn, vất vả thế nào, tôi hay bạn, chúng ta hãy cứ vững tin vào bản thân, hãy luôn hướng về phía trước, hãy cứ ước mơ, cứ khờ dại, hãy cứ yêu thương và trao đi yêu thương. Đó là hạnh phúc.
Tôi không biết bản thân trong tương lai có còn cảm thấy hạnh phúc như hiện tại hay không? Nhưng tôi biết, hạnh phúc luôn ở quanh ta và do chính ta tạo ra. Xin gửi bạn một câu nói mà tôi vô cùng tâm đắc: “Người tìm kiếm hạnh phúc, thành công trên cao mà quên mất nó đang hiện hữu ngay dưới chân mình”. Chúc bạn sẽ tìm được niềm hạnh phúc của bản thân!